Nước lũ dâng cao khiến nhiều hộ dân ở Thái Nguyên không còn chỗ trú. Thấy bà con khốn khó giữa mưa ngập, chị Thảo Nguyên, chủ một khách sạn nhỏ ở phường Quyết Thắng, đã bàn với chồng mở toàn bộ khách sạn đón người dân vào ở miễn phí.
Những ngày qua, nhiều tuyến phố của thành phố Thái Nguyên chìm sâu trong biển nước. Trong tiếng gió rít và mưa xối xả, tiếng người kêu cứu vang lên khiến ai nghe cũng xót xa.
Trên màn hình điện thoại, chị Thảo Nguyên sững người khi thấy cảnh người dân co ro trên mái nhà, ôm chặt con nhỏ giữa mênh mông nước lũ.
“Tôi chỉ nghĩ, nếu nhà mình còn chỗ khô ráo, mà ngoài kia bao người đang lâm nạn, mình không thể đứng yên được,” chị nghẹn giọng nhớ lại.
Không đắn đo, chị vội đăng lên Facebook: “Ai bị ngập, chưa có chỗ ở, có thể đến khách sạn của tôi ở tạm – hoàn toàn miễn phí.”

Chị Thảo Nguyên đăng bài để người dân biết, liên hệ nếu cần chỗ ở (Ảnh: Chụp màn hình).
Chỉ ít phút sau, điện thoại chị đổ chuông liên tục. Người già, phụ nữ mang thai, trẻ nhỏ, cả bệnh nhân mới xuất viện – tất cả đều cần một chỗ trú.
Đêm đó, vợ chồng chị Thảo Nguyên thức trắng đêm dọn dẹp 40 phòng, sắp chăn chiếu, chuẩn bị nước uống, bật máy phát điện, đón từng đoàn người ướt sũng bước vào trong ánh đèn ấm áp.

Người dân đến sống nhờ tại khách sạn của chị Thảo Nguyên (Ảnh: Nhân vật cung cấp).
Đến rạng sáng 8/10, gần 120 người dân từ cụ già đến em nhỏ đã có chỗ trú an toàn.
Ngày đầu tiên, Thái Nguyên gần như bị chia cắt. Đường ngập sâu, không thể vận chuyển đồ cứu trợ. Thấy bà con đói rét, chị Nguyên gom hết đồ ăn trong nhà – mì tôm, sữa, bánh, nước lọc – chia cho từng phòng.
Sang ngày thứ hai, các nhóm thiện nguyện tìm đến, tiếp sức ba bữa mỗi ngày cho mọi người.
Trong số những người trú nhờ, có một em bé mới 20 tháng tuổi và một người đàn ông gãy chân vừa từ viện trở về thì nhà đã bị ngập đến mái.

Người đàn ông gãy chân đi lên bệnh viện ở Hà Nội bó bột về thì gặp lũ được chị Thảo Nguyên giúp đỡ (Ảnh: Nhân vật cung cấp).
“Lần bão Yagi tôi cũng được cô Thảo Nguyên cưu mang. Lần này lại vậy. Cô ấy tốt lắm, giúp tôi có chỗ ăn ngủ, không phải chịu cảnh đói rét,” người đàn ông xúc động nói.
Dù biết việc mở cửa miễn phí sẽ tốn kém chi phí điện nước, vệ sinh, nhưng chị Nguyên chỉ cười: “Thiệt một chút cũng chẳng sao, người còn là quý nhất.”
Câu chuyện về nữ chủ khách sạn Thảo Nguyên nhanh chóng lan tỏa trên mạng xã hội, khiến nhiều người rơi nước mắt.
Giữa đêm mưa lạnh, tấm lòng ấm áp của chị như ngọn đèn sáng giữa dòng nước bạc.
“Khi nào vẫn còn người chưa có chỗ ở, cửa nhà tôi vẫn mở,” chị nói.
Nguồn: Dân Trí


